Pages

Được tạo bởi Blogger.

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

Hướng về miền Nam

         Hướng lòng ta về miền Nam, về các chiến trường. Miền Nam nửa thân thể, nửa non sông, nòi giống. Miền Nam máu của máu ta, thịt của thịt mình. Càng nhớ Bác, càng nghĩ đến miền Nam, và mỗi khi nghĩ đến miền Nam, càng thấm thìa công lao của Bác.           Ngày nay cả thế giới ngoảnh về chiến trường này, chỉ vì đây là nơi đã nổ đầu tiên những tiếng súng giành tự do, độc lập, bảo vệ phẩm giá con người. Tiếng súng nổ đã hai mươi lăm thế kỷ.
        Năm nay, kỷ niệm lần thứ 149 ngày sinh của Nguyễn Đình Chiểu, hãy đọc những câu thơ Người viết về nghĩa sĩ cần Giuộc:
… Ngoài cật có một manh áo vài, nào đợi mang bao tấu, bầu ngòi;
Trong tay cầm một ngọn tầm vông, chi nài sắm dao tu,mnón gỗ.
Và:
          Chi nhọc quan quản gióng trống kỳ trống giục, đạp rào lướt tới, coi giặc cứng như không

Hướng về miền Nam

Nào sợ thằng Tây bắn đạn nhỏ đạn to, xô của xông vào,liều mình như chẳng có”.
        Trên chiến hào người xưa, ngày nay ta lập những chiến công. Nhưng mẹ đẻ ra những chiến công ấy, bao giờ cũng là quần chúng nhân dân, quần chúng nhân dân thời đại Lénine, thời đại Hồ Chí Minh lại càng vô cùng kỳ diệu. Hướng về miền Nam là hướng về các bà mẹ khăn rằn ấy, đã chịu vạn tấn bom, chịu nghìn ngày ly biệt, nhưng vẫn cắm triệu ngọn chông ngăn quân giặc, đào vạn thước hầm mở đường cho ánh sáng tiến quân. Hướng về đồng bào Tây Nguyên đôi chân gầy thiếu muối vẫn dẫm vách núi Trường Son, gùi đạn đến chiến trường, có thể ăn đói vẫn sẻ nửa mùa lúa của mình cho cách mạng. Hướng về những người vợ thay chồng nuôi con thành dũng sĩ, và tự mình cũng là dũng sĩ bên con. Hướng về các em thiếu nhi đang tuổi choi cầu, chơi bi, đã là những anh hùng gánh nhiệm vụ của đất nước cha anh trên vai bé bỏng.

        Hướng về thanh niên, sinh viên đô thị Sài Gòn, Quy Nhơn, Đà Nắng lấy ngực mình ra đỡ cản xe tăng, và trong mưa dùi cui, lựu đạn cay, đã hô “Mỹ cút đi!” vào mặt giặc. Hướng về miền Nam cũng là hướng về những cánh đồng, bốc một nắm đất lên, thì chất độc hóa học và mảnh bom nhiều hơn hạt giống, nhưng vẫn có gạo nuôi quân làm nên chiến dịch. Hướng về bờ bụi, kênh rạch từng là noi xuất kích của quân ta. Hướng về từng góc phố, lề đường, đấy cũng là đất đai Tổ quốc. Thôi kể làm sao cho xiết, ta hãy gọi chung một tiếng: miền Nam. Tiếng ấy phải luôn luôn vang dội trong lớng ta. Lớng ta không được một phút, một giây cách bức với chiến trường. Dù nhìn đi đâu, cuối cùng phải quay mặt, hướng lớng ta về phía ấy.




Từ khóa tìm kiếm nhiếu: nhung bai tho cua ho chi minh