Pages

Được tạo bởi Blogger.

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

Nỗi đau nhân loại trong thơ Tố Hữu

Khi anh còn ở trong tù, anh đã quên mình là mình đi, mà chỉ nhớ mình là một bộ phận của Tổ quốc, của loài người, cũng đang bị ở trong lồng nô lệ:

Tôi chiều nay giam cầm hận trong lớng

Chỉ là một giữa loài người đau khổ

Tôi chi là một con chim bé nhỏ

Vứt trong lồng con giữa một lồng to

Khi cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp thành công, Tổ quốc một nửa được giải phóng, anh lại càng muốn mở rộng lòng anh theo tầm quả đất, với ôm đến bao bè bạn gần xa:

Nỗi đau nhân loại trong thơ Tố Hữu

Xưa là rừng núi, là đêm

Giờ thêm sông biển, lại thêm ban ngày

Ta đi trên trái đất này

Dang tay bè bạn, vui vầy bốn phương

Những ngày hòa bình ở Hà Nội, một chùm táo trước cửa nhà anh làm anh nghĩ đến bao ước vọng của loài người, bao chùm táo đang làm chảy máu những bàn tay các anh em khác, bàn tay chúng ta nữa ở miền Nam:

Thêm một ngày xuân đến.

Bình minh

Cành táo đầu hè quả ngọt rung rinh

Như hạnh phúc đơn sơ, ước mơ nho nhỏ

Treo trước mắt loài người ta đó

Hòa bình độc lập ấm no

Cho con người sung sướng tự do…

Ở đất nước chúng tôi, người cộng sản với người yêu nước là một nghĩa. Hơn thế, cộng sản là những người yêu nước nhất trong những người yêu nước và bọn phản quốc xứ này hầu hết đều được tuyển lựa trong hàng ngũ những bọn chống cộng mà thôi. Tố Hữu từ lúc mới cầm bút viết cho đến nay, gần 30 năm trời, trái tim anh đập nhịp với mọi biến cố trên Tổ quốc.

Những người yêu nước chân chính bao giờ cũng là người có tinh thần quốc tế cao cả, có tình yêu nhân loại sâu xa. Có thể nói thế này được chăng? Những gì xảy đến cho con người ở đâu đều không xa lạ với Tố Hữu, vì anh biết rằng Việt Nam là một phần của cái máu thịt chung. Những bài thơ anh viết về Liên Xô, Trung Quốc, Triều Tiên, Ba-lan, Cuba, Nhật Bản… đều là những bài thơ hay rung động lòng người như khi anh viết về chính Tổ quốc mình vậy. Ngược lại, những gì xảy ra trên đất nước này, Tố Hữu không bao giờ chỉ xem nó là một vấn đề dân tộc, chính nó động đến những “tình người, tình nhân loại” sâu kín nhất trong anh. Một tia nắng dọi, một giọt mưa sa bây giờ là nỗi vui chung, hay nỗi đau chung cho các màu da trên trái đất.



Từ khóa tìm kiếm nhiếu: tho cua ho chi minh